Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

- ĐƯỜNG HÀNH ĐẠO






ĐƯỜNG HÀNH ĐẠO
THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO 
***
Đường hành Đạo muôn ngàn cay đắng
Niệm tình chung THẦY dặn đôi dòng
Đời con chê đục khen trong
Thì con ráng giữ vẹn lòng hy sinh
Nhìn thế sự thường tình đa chấp
THẦY khuyên con nên lập hạnh tùng.
Sự đời chớ khá buông lung 
Mà gieo nên việc não nùng đau thương
Dầu đôi lúc vấn vương niềm tục
Thầm nguyện cầu giây phút cho qua
Đường đi còn chẳng bao xa
Không trọn nghĩa Đạo triều ca khó vào
Nhiều đêm vắng nghẹn ngào THẦY tủi
Sứ mạng truyền trong buổi loạn ly
Thương vì đệ tử mê si
Lòng con chưa sạch huyền vi chưa truyền
Nhìn sanh chúng cộng duyên vay trả
Biết rằng đây nghiệp quả ngày xưa
Sự đời hết nắng sang mưa
Hết yên rồi loạn hết ưa sang hờn
Biết rõ thế phải hơn việc thế
Rộng lòng như THƯỢNG ĐẾ bao dung
Bền tâm nuôi chí đại hùng
Rừng sâu mới có cội tùng ngàn năm
KHUYÊN THỨ NHẤT bền tâm nghe dạy
Đời hạ ngươn nhẫn nại mới còn
Nước mềm soi đá cũng mòn
Tu hành cha mẹ vợ con yên nhàn
Trong trăm việc đầu làng cuối chợ
Một lời lành sánh tợ thiên kinh
Nộ sân là tự quên mình
Giao cho ma quỷ mặc tình vào ra
KHUYÊN THỨ HAI gọi là hiếu để
Nơi gia đình huynh đệ mẹ cha
Tình thương thấm thiết bao la
Ví như bể rộng trời xa ngàn trùng.
Nếu lỡ phận cội tùng cách biệt
Cùng một lòng thành thiệt ban ơn
Giử sao trọn nghĩa vẹn nhơn 
Phật trời thương tưởng còn hơn lạy quì
KHUYÊN THỨ BA loạn ly khắp nẻo
Cảnh máu xương nhìn héo ruột gan
Non sông lâm việc đại nàn
Phải lo chung chịu chớ phàn nàn chi.
Người trần thế chuyện gì cũng muốn
Ham bạc vàng mến chuộng lợi danh
Thế nên bày việc phân tranh
Con ơi ráng nhớ cội lành đừng quên
KHUYÊN THỨ TƯ vững bền tâm trí
Một con đường khắc kỷ tu nhân
Xét ra sống chết cũng gần
Đừng quên ai cũng một lần xuôi tay
Biết như thế lo ngày vĩnh biệt
Được thanh nhàn vô diệt vô sanh
Nhờ nay tạo quả viên thành 
Ngày sau thoát chốn hôi tanh đọa đày
KHUYÊN THỨ NĂM những ngày sóc vọng
Để tâm thành lắng đọng trần ai
Hỏi xem qua tháng năm dài
Trong đời ta được mấy ngày vui tươi
Có phải chăng ít cười nhiều khóc
Phật thương đời ô trọc là đây
Muốn sao thoát khỏi họa nầy
Định thần nghe tiếng của THẦY gọi con
KHUYÊN THỨ SÁU nếu con nghi hoặc
Không lẽ trời định đặt thành ta
Chỉ như một giấc Nam Kha
Mộng kia còn đó người là ai đây
Con nên nhớ lời THẦY thường dạy
Ngoài việc đời phải trái tử sanh
Còn linh hồn thiệt tinh anh
Nhẹ về thượng giới nặng sanh hồng trần
KHUYÊN THỨ BẢY còn thân còn khổ
Tạo niềm vui ở chổ tu hiền 
Việc làm tuy phải cần chuyên
Cũng dành thời khắc lo riêng cho mình
Còn kiếp sống còn tình còn tiếc
Chết đi rồi muôn việc hoàn không
Phật trời dạy chuyện sửa lòng
Là thương số kiếp hồng trần vô minh
KHUYÊN THỨ TÁM niềm tin chơn thật
Cũng có ngày gặp Phật nơi tâm
Trong cơn bom đạn ì - ầm
Vững lòng tin tưởng nguyện thầm thiêng liêng
Vì cơ cuộc đảo điên vận số
Nên Phật Tiên tuyển độ người lành
Xét cho cùng cạn mối manh
Để không vướng bận quẩn quanh sự đời
KHUYÊN THỨ CHÍN con ơi ráng nhớ
Mối Đạo lành che chở thân sau
Dù ai chê thấp khen cao
Đạo con , con giữ chớ xao lãng lòng
Trải qua một cơn giông mới biết
Thử thách rồi muôn việc mới hay
Trong cơn cùng tận có THẦY
Vài điều khảo đảo nọ nầy yên tâm
LỜI KHUYÊN CHÓT ai tầm chơn lý
Con dắt dìu điềm chỉ tu hiền
Đừng nên thiên vị bạc tiền
Cũng đừng e ngại uy quyền vô lương
Là người Đạo xem thường tất cả
Việc sống còn con đã hy sinh
Lẽ đâu vướng chút trần tình
Rồi quên công nghiệp của mình ngàn năm
Chớ coi việc thăng trầm làm trọng
Chớ xem điều dục vọng là cao
Đổi thay tựa thể ra vào
Nhục vinh lên xuống mấy trào còn ai
Người hành Đạo đường dài đi tới
Thoát bờ mê danh lợi uy quyền 
Vững lòng cam chịu trung kiên 
Ta nay thông lý diệu huyền riêng ta 
Cơ khảo thí bày ra trước mắt 
Để chọn người vững đặt niềm tin 
THẦY đâu nỡ phụ chân tình 
Không vì việc nhỏ hạ mình NHƯ LAI 
Cơ lừa lọc không ai tránh khỏi 
Chí đại hùng đuốc rọi nơi nơi 
Nếu con quán suốt sự đời 
Không buồn , không chấp , không rời tâm linh 
Dầu nơi đâu cũng gìn nghĩa Đạo 
Mở mắt nhìn cơ tạo vầng xoay 
Rồi con chung sức với THẦY
Thanh nhàn tự toại nước mây hiệp hòa
Thương đệ tử từ xa trông đợi
Mong mỗi ngày THẦY tới ban ơn
Con ơi nắng Sở mưa Tần
Nhỏ dòng tâm huyết mấy dòng văn thi
Thân nầy mất huyền vi không mất
Người có tan , hồn thật không tan
Như lai truyền ánh Đạo Vàng
Là thương muôn kiếp trần hoàn đọa sa
Buồn đêm vắng áng hoa đề bút
Cảm thông niềm lao ngục trần gian
Phòng khuya gió lạnh sương hàn
Gợi lòng như nhớ Niết Bàn Kim Cung
Thao thức để sầu chung vạn vật
Chia nổi niềm chồng chất đau thương
Lỡ mang sứ mạng phi thường
Cũng đành gánh chịu đoạn trường cho chung
Cảnh tan tóc bão bùng đây đó
Cạn lý niềm thông rõ thiên cơ
Lẽ đâu tâm trí hửng hờ
Để cho đệ tử dật dờ thương đau
Cơn xáo trộn người sau kẻ trước
Rồi thời gian lần lượt sẽ qua
Cùng suy cạn xét gọi là
Cũng không phải chuyện lạ xa với đời
Mở mắt thánh nhìn Trời trong suốt 
Xem thiên văn nảo ruột nơi lòng 
Hung tinh xâm phạm Trời Đông 
Tràn qua đùa lại cũng trong giáp nầy 
Tử -Vi Tinh Canh Đoài ẩn bóng 
Để La-Hầu gát vọng Tây Nam 
Địa-Không , Thiên-Kiếp , Triệt -Tam 
Cự-Môn , Thiên Tướng cùng Tham-Lang hành 
Vũ, Lộc, Mã đua tranh Thất-Sát 
Tử Phủ, Khôi, Việt, Bác , Kình , Đà
Thái-Dương , Quốc-Ấn , Đống xa
Văn-Xương , Vũ-Khúc , Hóa-Khoa cận kề
Đơn Thủ tại Tây Huê ,  Hóa Kỵ 
Sao Phá Quân trực chỉ Nam Phương 
Thanh-Long , Kiếp-Sát , Văn-Xương 
Phi-Liêm , Điếu-Khách ,Thiếu-Dương hợp đồng
Tam muội hỏa dụng công Lực Sĩ 
Nhờ Như Lai nhược thủy huân phong 
Thiếu-Âm , Thiên -Tướng , Thiên-Không 
Kình-Dương tam tướng hội trong Liên-Tòa
Xét Thiên văn xót xa từng đoạn 
Thế cuộc tàn khởi loạn từ đây
Máy trời lớp lớp chuyển xây
Con ơi hãy rán nghe THẦY dạy khuyên
Cuộc cờ thế tranh quyền vương bá
Người tu hành còn lạ chi đâu
Nổi lòng THẦY tỏ đôi câu
Để cho tất cả lý sâu nghiệm tường
Khương -Thượng đợi Văn -Vương mấy buổi
Sắc PHONG THẦN nữa buổi là xong
Chỉ e con chẳng trọn lòng
Không nhìn được cảnh TIÊN RỒNG tung bay
Tình chan chứa đêm dài chưa cạn
Gát bút tàn vài đoạn cho con
Một đời một Đạo sắc son
THẦY xong sứ mạng nước non yên nhàn .
Thăng