Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

- KÍNH MỪNG NGÀY KỶ NIỆM ĐỨC QUÁN THẾ ÂM XUẤT GIA 19-9 ÂM LỊCH ĐINH DẬU 2017 - THÁNH GIÁO ĐỨC HỒNG QUÂN THƯỢNG TỔ

Đầu cúi lạy Phổ Đà Phật Tổ,
Quan Thế Âm cứu độ hồng trần,
Từ bi phổ tế lê dân,
Muôn loài nhuần gội oai ân đức Ngài.
Xin độ kẻ hằng ngày chiêm ngưỡng,
Giúp người lành hạnh hưởng phước duyên,
Gió dông sa đọa ghe thuyền,
Tâm thành khẩn đảo, tai liền giảm tan.
Rủi lầm bước vào đàng đạo tặc,
Vướng đao binh thắt ngặt thảm sầu,
Nhờ ơn bố khắp bốn châu,
Tiếng than xúc động tầm âu độ người.
Hoặc hung bạo bị nơi xiềng tỏa,
Ở hiền lành mắc họa thình lình,
Rất thành khẩn vái Thánh minh,
Quan Âm Bồ Tát anh linh cứu nàn.
Gặp yêu quái cản đàng ngăn ngõ,
Đức Từ Hàng chẳng bỏ người lành,
Tà ma nghe đến oai danh,
Mắt không dám ngó, khó hành hại thân.
Cảm thử thấp, tâm thần trầm trệ,
Mang bịnh căn, thân thể xốn xang,
Hôn mê, chợt tỉnh trí ngoan,
Quan Âm niệm đặng, tai nàn tán tiêu.
Người vô tự quạnh hiu sau trước,
Sửa tấc lòng, tác phước khẩn cầu,
Từ bi linh hiển phép mầu,
Cho trai hiển đạt, gái hầu thuần lương.
Lòng lê thứ nhiều phương tin tưởng,
Quan Thế Âm liệu lượng hóa thân,
Xót thương trợ kẻ phàm trần,
Dẫn dìu thuyết pháp, chóng gần Phật Tiên.
Trí ngu muội, đảo nguyền minh mẫn,
Tánh sân si, cầu khẩn giải oan,
Như lòng tà dục dấy loàn,
Sớm khuya tụng niệm, đặng an tinh thần.
Cơn nước lửa, khó phần trốn tránh,
Lúc hiểm nguy, tâm tánh kinh hoàng,
Thật lòng khẩn vái khỏi nàn,
Nhành dương cam lộ rưới tan diệu kỳ.
Đệ tử chí tâm quy mạng lễ,
Mong Ơn Trên phổ tế mười phương,
Chúng sanh thoát chốn tai ương,
Tỵ nơi khổ não, lánh đường chông gai.
Nhờ Bồ Tát Như Lai lân mẫn,
Độ cho tôi tinh tấn tu hành,
Bền lòng chặt dạ kỉnh thành,
Lâm chung may đặng vãng sanh Thiên Đàng.
Cầu cha mẹ bình an, khương thái,
Thất tổ đồng thượng giái siêu thăng,
Muôn dân phước, lộc, thọ tăng,
Nhà yên nước thạnh người năng làm lành.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Tầm Thinh Cứu Khổ Cứu Nạn Linh Cảm Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát.







BỬU ĐIỆN HUỲNH LIÊN
Ngọ thời, mùng 14 tháng 5 năm Đinh Dậu
(Nhằm ngày 8-6-2017)

THI
       Thiện nguyện lòng thành kính Phật Tiên
       Tài cao đức đủ trọn ân truyền
       Đồng tâm hiệp lực lo Huỳnh Đạo
       Tử kiến Như Lai ngự điện tiền
Thiện Tài Đồng Tử chào mừng chung tất cả Thiên Phong Huỳnh Đạo nam nữ hiện tiền.
Thành tâm tiếp kiến Đức Quan Âm
Ngự tứ đàn trung Đạo đức thành
Kỉnh lễ hồi chuông nghinh Phật diệu
Quan Âm Từ Mẫu ngự đàn linh
Triều thăng
Từ Bi Nam Hải ngự trần
Hào quang chiếu tỏa chuyển thành ngự lâm
Thương con thảo có tâm cầu nguyện
Cơ Đạo trời đương chuyển khắp nơi
Đạo thì con rán chèo bơi
Đời thì mặc thế đầy vơi không màng
Mẹ Quan âm giáng đàn dạy Đạo
Thương con hiền hiếu thảo thành tâm
Lúc nào cũng nguyện Quan Âm
Mẹ ơi độ trẻ cao thâm Đạo mầu
Độ con thảo hết sầu thết thảm
Phật trần mê mờ ám vô biên
Làm sao trọn được chơn truyền
Thiên Khai Thầy mở diệu huyền cao minh
Tam trấn ngự Bửu Bình dạy Đạo.
Để khuyên con thuận thảo tu hành
Đại đàn miễn lễ nhơn sanh
Các con an tọa tâm thành nghe qua
Lời Từ Mẫu thiết tha dạy bảo
Con quyết tu tầm đạo cao minh
Trước là diều dẫn nhơn sinh
Sau là mới độ cho mình thoát thai
Thân tữ đại trần ai vạn khổ
Kiếp đời người có chổ nào an
Khuyên con hiểu lý Đạo Vàng
Chung tay góp sức thoát màn vô minh
Quan âm hiện Bửu Đình hiển hóa
Cho linh căn cùng cả vạn linh
Các con đồng hiệp ý tình
Thời giờ nhặt nhúc Đạo Huỳnh triển khai
Gọi con gái hay trai một dạ
Quyết từ đây công quả công trình
Đủ đầy hai chữ đức tin
Lo tu giải thoát cho mình nghe con
Ngồi tịnh thủ lòng son cầu nguyện
Mẹ từ bi giáng hiện đàn Tiên
Để nghe lời dậy tu hiền
Các con tâm ý khẩn nguyện trước sau
Con nào cũng buồn đau sự sống
Trong giai đình khi động khi an
Nhiều khi vất vả gian nan
Rồi con cũng lắm phàn nàn phận duyên
Tại nghiệp lực trần miền phải khổ
Mang tấm thân là chỗ khó khăn
Con nào có được linh căn
Tức nhiên sáng suốt huệ đăng tinh tường
Giờ Chánh Ngọ tình thương Mẹ giáng
Thấy tâm con xứng đáng Mẹ mừng
Đạo Vảng con nguyện khâm tuân
Quyết lo bổn phận không dừng tại đây
Buớc theo Đạo theo Thầy theo Mẹ
Để học hành lời lẽ cao minh
Cuộc trần là kiếp hữu hình
Gian nan vất vả thân mình khó yên
Nào gia đình tình tiền danh lợi
Nào Đạo mầu nhơn ngỡi chưa xong
Cuộc đời ai khỏi bềnh bồng
Cũng như chiếc bóng hư không chưa rồi
Nhìn các con đương ngồi suy nghĩ
Cuộc đời này hữu lý là đâu
Con ơi biết được Đạo mầu
Tức nhiên giải khổ giải sầu tâm linh
Mẹ vì thương thâm tình vắn dạy
Trong cõi đời chướng ngại khó khăn
Xác thân tứ đại vô căn
Nhiều khi phải gặp khó khăn khổ nàn
Muốn giải hết nghiệp oan cho trẻ
Nhưng việc đời nặng nhẹ tùy theo
Con tu mà vẫn bị nghèo
Là do nghiệp trước truyền gieo kiếp này
Khuyên các con nơi đây tinh tấn
Lo trường chay lo phận tu hiền
Pháp mầu rèn luyện cho yên
Tinh thần hiệp với khí huyền hòa nhau
Hữu hình con đớn đau khổ ải
Trong vô vi hăng hái lo lường
Đạo Vàng con muốn phô trương
Để cho sanh chúng biết đường hồi nguyên
Mẹ Quan âm đàn tiền ngự tứ
Nhìn các con vẹn chữ tu hành
Giờ trưa Mẹ giáng điển thanh
Thấy con tâm ý hiệp thần mừng vui
Nhưng lòng Mẹ bùi ngùi than thở
Kiếp đời con hoa nở tàn rồi
Đời Xuân cũng đã đi thôi
Cuộc trần con đã nhã nhồi bao phen
Lúc sáng được lúc hèn theo đó
Chữ sang hèn ai có được vui
Nhìn con mà Mẹ ngậm ngùi
Muốn sao ngọc quý biết chùi biết lau
Con nam phái đứa nào ngang ngạnh
Phải tập tâm tập tánh thuần hòa
Hiếu ân trên Mẹ với Cha
Thầy thương Mẹ độ cho qua tai nàn
Con nữ phái hiền ngoan chăm chỉ
Ráng tu hành đừng phí ngày giờ
Đạo Vàng con chớ ngẫn ngơ
Nơi đây là bến là bờ cao minh
Giờ trưa Ngọ huệ linh Mẹ chuyển
Cho các con hiểu chuyện tu hành
Nhỏ nhen cũng có lòng thành
Tuổi cao con phải biết rành trước sau
Tuổi chồng chất thêm cao năm tháng
Đạo con cần soi sáng tâm đăng
Con nào cũng có huệ (có) căn
Thì mau bước tới tầm phăng cho tròn
Giờ thanh vắng Mẹ còn dạy Đạo
Thương coon nào tâm thảo hiền lương
Chúc con mọi việc kiết tường
Mọi điều vui hưởng thuận buồm hân hoan
Gương của Mẹ trăm ngàn cay đắng
Kiếp làm người có đặng vui đâu
Nhẫn kiên nhịn nhục mới mầu
Thuận hòa trên dưới tròn câu hiếu từ
Nam phái con tâm dư trí tuệ
Ráng từ đây huynh đệ dắt dìu
Lý chơn Thầy Mẹ đã nêu
Đạo huỳnh Chánh pháp cao siêu Đại Thừa
Con đừng có sớm trưa buồn bã
Thấy đệ huynh phân ngã chia lìa
Thương cho tỷ muội sớt chia
Nặng mang chữ Đạo không lìa tâm nhau
Hiểu ý Mẹ trước sau gìn dạ
Con quyết tâm công quả lo lường
Bao giờ Mẹ cũng quý thương
Từ bi bác ái là đường siêu nhiên
Nhìn nam phái con hiền ngơ ngẫn
Con xem coi Tôn-Tẩn, Bàn-Quyên
Tích xưa còn để hiện tiền
Làm người nghĩa thảo trọn duyên mới mầu
Biết được giữ sáu câu niệm Phật
Thì mọi điều ố tật bỏ qua
Con ơi sáu chữ Phật Đà
Thì con phải giữ thật là báu thay
Mẹ từ bi dạy bài chơn lý
Con tu hành rối trí rối tâm
Điều chi đi đứng ngồi nằm
Mà con chưa được yên tâm thế này?
Tu theo Đạo theo Thầy theo Phật
Thì bao nhiêu chơn chất thật lòng
Đạo là chỉ có chữ không
Không mong danh lợi không mong tiền tài
Tu ở trong ở ngoài cho vẹn
Kiếp làm người đừng thẹn con ơi
Mẹ thương mới thốt thành lời
Cho con mỗi đứa rạng ngồi tâm minh
Dạy nữ phái chân tình Mẹ bảo
Tu dù nhiều khảo đảo cũng vui
Gia đình nhiều lúc ngậm ngùi
Có vui rồi cũng ngọt bùi đắng cay
Thân tứ đại mấy ai yên ổn
Kiếp làm người hổn độn con ơi
Xưa kia gương tánh để đời
Đó là gương Mẹ còn nơi cõi này
Phải nhẫn nhục tâm rày cho chắc
Đừng rẻ chia Nam Bắc đôi đường
Đạo là chơn lý tình thương
Đạo là bác ai phô trương đại đồng
Mẹ Nam Hải mát lòng mát dạ
Dạy con cho công quả công trình
Đủ đầy hai chữ đức tin
Để con tự cứu lấy mình từ nay
Mẹ luân giảng một bài giáo lý
Để vào tâm nghe kỹ từng câu
Học hành để trẻ giải sầu
Nghiệp đời ai có vui đâu con à
Xưa gương hạnh Phật Bà còn đó
Mẹ Quan Âm chỉ rõ con thông
Sự đời ai khỏi gai chông
Việc tu chỉ phải môt lòng mà thôi
Phận nam phái con Trời Thượng Đế
Rán gìn lòng dưới bệ Chí Tôn
Thân này nhờ có phần hồn
Phần hồn Thầy dẫn Kiền Khôn dắt đường
Xác tứ đại còn đương bịnh khổ
Tuổi càng cao có tránh (chỗ) ốm đau
Lúc sanh lúc diệt lẽ nào
Sanh thời có tử làm sao con à!
Mẹ dạy rõ trước tòa Tam Giáo
Thấy con hiền tâm Đạo Mẹ thương
Ráng lo phận sự cho tường
Tất nhiên con đến Phật đường không hay
Sợ con quên Mẹ Thầy Tiên Phật
Rồi tấm lòng ố tật lại sanh
Tứ tường danh lợi ghét ganh
Tạo chi cái cảnh bất thành ngày mai
Dạy cho con thi bài mỗi đứa
Tự lòng mình sửa lấy phận mình
Đủ đầy hai chữ đức tin
Mẹ về dạy dỗ rán gìn đường tu
Trong Hội Thánh cần cù nhẫn nhục
Gọi các con Mẹ chúc bình an
Lo tu phấn khởi vững vàng
Đức tin sáng suốt Đạo Vàng vinh quang
Con tất cả là hàng Thiên tước
Con của Thầy Mẹ được hồng ân
Về đây bái lịnh trước sân
Xin trên Mẹ cứu hồng trần thoát qua
Thân tứ đại thiệt là gian khổ
Xin Mẹ hiền ủng hộ cho con
Trần ai nhiều lúc tiêu mòn
Chữ ân chữ hiếu cho tròn con ơi!
Hàng Bửu Liên nghe lời Mẹ dặn
Việc tu hành cay đắng đừng than
Lửa kia đốt thử tuổi vàng
Người tu thử sức gian nan con à
Trưa thanh vắng mẹ già chuyển điền
Mừng các con chầu kiến nơi đây
Nghe thơ mẹ dạy một bài
Đạo tâm con phải rèn mài cho trong
Mẹ thấy con ngóng trông điểm dạy
Mẹ day chung năm phải hiện tiền
Các con có đức có quyền
Có danh có chức vẹn nguyền đừng phai
Con nữ phái cũng tái oanh liệt
Cũng tinh thần nhiệt huyết không than
Bước tu theo mối Đạo Vàng
Trường chay mật pháp lo toan công trình
Lo công quả giữ gìn cơ đạo
Lo phước điền quý báo lòng thương
Chị em con được kiết tường
Gia đình hạnh phúc kỷ cương trao đổi
Mẹ dạy qua những lời tao nhã
Ráng giữ gìn công quả công phu
Làm sao xứng đáng người tu
Làm sao cho trọn công phu công trình
Con hiểu biết tâm mình chưa biết
Nhìn chuyện đời luến tiếc khổ tâm
Muốn sao cơ đạo siêu thâm
Không còn bao việc thăng trầm khảo thi
Đạo không khảo khó thì đắc đạo
Đời không mê khó bảo lánh đời
Khuyên con nghe rõ những lời
Việc chi con trẻ bồi hồi trong tâm
Chơn lý đạo siêu thâm mẹ dạy
Chữ ân tình hăng hái đại đồng
Con hiền hãy ráng thẳng xong
Đạo tâm nam nữ có lòng về đây
Tượng quan âm mẹ xoay cơ pháp
Dạy tâm con phù hạp căn duyên
Muốn làm được phật thánh tiên
Thì con phải ráng nhẫn kiên mà hành
Hiểu tâm ý chúng sanh tất cả
Hiểu các con Mẹ đã dạy bài
Muốn nghe điểm đạo giờ nay
Nhưng con yên dạ sau này mẹ ban
Dầu vất vã trần gian nhọc khổ
Tuổi càng cao càng hổ phận mình
Ốm đau bịnh tật liên thinh
Xác thân mon mõi sức mình chưa yên
Cầu xin Mẹ diệu huyên ban bố
Cho đoàn con bớt khổ bớt sầu
Cam lồ Mẹ trút cạn bầu
Dược tiên Mẹ chuyển linh màu cao xa
Ban cho con Ma Ha nước mát
Bạch thủy truyền xây tạo từ đây.
Một bầu bạch thủy đủ đầy
Mẹ ban rải khắp nơi này các con
Lời Mẹ dạy bút son chơn lý
Con hiểu rảnh cao quý hành xong
Nhìn con nóng nảy cõi lòng
Hãy dùng bạch thủy ngoài trong cho hòa
Về nơi trước bửu tỏa chầu Mẹ
Mẹ Quan Âm mát mẻ ban truyền
Bởi con có cội có duyên
Cam lồ của Mẹ diệu huyền ban cho
Ban cho con được no được ấm
Ban cho con áo gấm đẹp màu
Tắm lòng bác ái thanh cao
Cùng nhau tu học bước vào đài sen
Khêu cho sáng ngọn đèn chơn lý
Hiểu cho thông chánh kỷ hóa nhân
Trước là phải biết tu thân
Trường chay đạo pháp chuyên cần nghe con
Rồi công quả hoàn toàn lo liệu
Chữ công phu đừng thiếu mới thành
Con tu đi trước biết rành
Đi sau con học con hành cho y
Chỉ mấy chữ Mâu Ni Đà Phật
Nhưng tâm con ố tật còn nhiều
Làm sao về đến cầu kiều
Để qua sông khổ trăm điều khó khăn
Con Bửu Liên có căn có cội
Thì các con sám hối lòng mình
Mau về nơi cõi ngọc kinh
Hay về diêu điện cao linh mẫu từ
Lòng con bận điều chi lẽ thiếu
Nghĩ đời mình chưa hiểu được sâu
Xin cha mẹ độ nhiệm mầu
Cho con sáng suốt cạn sâu rõ ràng
Mẹ điểm chung đại đàn tất cả
Các con hiền nay đã về đây
Chúc con phước huệ đủ đầy
Thân tâm thường lạc Mẹ Thầy bố ban
Ban cai quản hoàn toàn sắp đặt
Các con cần dạ chắc lòng tin
Quyết tu vì mối Đạo Huỳnh
Là con chí quyết hy sinh kiếp này
Nếu thương Mẹ thương Thầy hành đạo
Để trở về ngôi báu nghe con
Thiên phong chức sắc vẹn toàn
Phước lành Mẹ bố cho con đủ đầy
Chánh ngọ Mẹ về chuyển điển linh
Các con nam nữ một lòng tin
Từ bi bác ái công bình vẹn
Bác ái vị tha khá giữ gìn
Hãy theo gương Mẹ để tu hành
Khi Mẹ vẫn còn kiếp chúng sanh
Trăm đắng ngàn cay muôn sự khổ
Ngày nay ngôi vị được yên lành
Đem lòng bác ái từ bi
Độ con diệt hết sân si tronglo2ng
Thì con sẽ được đắc phong
Trở về ngôi vị mát lòng Mẹ Cha
Thân on còn ngự tại gia
Tình chồng nghĩa vợ thiết tha nặng nề
Nghĩa Cha con thảo trọn bề
Con thì phải hướng nhớ về ân sâu
Trước là ân Mẹ ngõ hầu
Ân Cha nặng gánh làm sao cho tròn
Nhìn thân xác các con oằn oại
Bởi thân này tứ đại lập nên
Đất nước gió lửa xây nền
Nóng rồi lại lạnh trước đền khó phân
Con nào cũng tinh thần trong sáng
Đúng và sai tỏ rạng phân tường
Nhưng vì mờ ám ma vương
Chữ sai nghĩ đúng chữ thương thành thù
Nên con biết người tu rất khó
Mọi việc chi hãy bỏ con ơi
Xả thân không nghĩ chi đời
Hãy nhìn gương Mẹ đạo trời rán lo
Mẹ biết bao dầy vò cuộc sống
Đời thảm nàn ước mộng chi đâu
Ngày nay hiệp ngọc về chầu
Như lai đắc đạo tròn câu diệu huyền
Mẹ Quan Âm lý truyền bửu vị
Hàng thiên tinh phẩm quý tuyệt vời
Con nào vai đạo vai đời
Cũng như xưa Mẹ biết người khổ đau
Khi con phải ốm đau bịnh tật
Khi con trần đánh mất lương tri
Bởi vì cái chữ sân si
Nên con phải chịu loạn ly xác trần
Tu trước nhứt chữ sân phải diệt
Rồi chữ tham đừng tiếc nghe con
Chữ san phải đốt cho tròn
Sân si ái ố lòng con diệt rồi
Ở gia đình đến hồi khó nhọc
Cũng sân si trong thật nọ nầy
Anh em mà vẫn sân rày
Mẹ Cha phải cũng chuyện này chuyện kia
Vì con có khóa chìa không giữ
Nên nhiều khi thứ tự chưa tường
Muốn con thoát kiếp oan ương
Thôi thì ánh sáng thái dương chiếu vào
Lời lý đạo trước sau mẹ dặn
Thì con hiền cố gắng học theo
Tu hành con chớ sợ nghèo
Nghèo đời nhưng đạo con gieo giống lành
Thôi Mẹ dứt điển thanh từ giã
Nhìn các con lả chã dòng châu
Mẹ khuyên Mẹ giải cơn sầu
Cho con rán giữ đạo mầu cao minh
Muốn điểm danh thâm tình Mẹ điểm
Chấm huệ linh Mẹ chuyển về con
Đứa nào cũng được chữ son
Chữ vàng chữ ngọc cho con vui lòng
Đời dầu có bưởi bồng chanh khế
Đạo phải cần huynh đệ hòa nhau
Lớn thì phải giữ trước sau
Dẫn em dìu chị bước mau về Thầy
Phải hòa ái từ đây tất cả
Đừng cho mình lớn quá rồi quên
Chị em tỷ muội cho bền
Anh em huynh đệ là nền đạo tâm
Tu Huỳnh Đạo không lầm nghe trẻ
Huệ Linh chỉ vẽ đường ngay
Con tu thì cứ tu hoài
Trường tồn mã lực mới hoài con ơi
Nhìn các con cạn lời mẹ dặn
Việc tu hành cay đắng không phiền
Có căn có nghiệp có duyên
Nên chi mới được phật tiên dạy bài
Giã con cả trong ngoài nam nữ
Mới bước theo gìn giữ thương yêu
Con ơi mới cũ ít nhiều
Cũng con Thượng Đế Cung Diêu Mẫu Hoàng
Thôi Mẹ dứt tiếng đàn tao nhã
Cho các con thông thả tinh thần
Biết tu thì diệt chữ sân
Biết tu thì nguyện hồng ân có Thầy
Giã con nam nữ trước đàn đây
Sóc vọng các con đến chốn nầy
Để có hiển linh lời giáo huấn
Để con chia sớt nỗi nồng cay
Thiên tinh con thảo nhớ lời đây
Mẹ độ các con đến gặp Thầy
Chỉ lối đường về nơi Bạch Ngọc
Thì con chí quyết chẳng hề phai
Bạch thủy các con Mẹ tạo thành
Cam lồ Mẹ rưới điện hòa nhân
Độ con bịnh tật qua tai ách
Cứu vớt mê tâm đến gặp Thầy
Tâm mê không vướng nhờ bạch thủy
Linh dược Mẹ truyền tất cả đây
Bửu vị các con suy nghĩ mãi
Tính toán gia thế muốn sanh rày
Thôi thì thuận thảo vui đường đạo
Mọi việc bỏ qua chỉ có Thầy.
Con nào muốn được tách xa rời
Hải ngoại đăng trường cũng thảnh thơi
Mẹ độ cho con an hưởng lạc
Lúc nào tưởng đạo hỡi con ơi
Quân Âm nhành liễu phất tay ngàn
Cứu vớt con trần thoát khổ than
Nghiệp chướng trần ai còn nặng nợ
Mong rằng được tắm nước ma ha
Giã con ở lại Bửu Tòa
Mẹ về Nam Hải Phật Đà cao minh
Quỳ đảnh lễ đăng trình bái Mẹ
Kìa hào quang vẹn vẽ muôn màu
Con nhìn ngũ sắc cung cao
Gót Tiên Mẹ bước để vào Nam Thiên
Nhìn con tâm đạo tu hiền
Điển lành mẹ dứt đài liên Mẹ về

Thăng













Đức Hồng Quân Thượng Tổ
Ngọ thời 07.07 Đinh Dậu (Ngày 28.08.2017)

THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO
THI
                                      Thanh điển nương mây nhẹ gót hài,
                                      Ngưu quyền chuyển lệnh giáng ngày nay;
                                      Đồng tâm nguyên vị hầu Thượng Tổ,
                                      Tử Kiến Tôn Sư nhập Phật Đài.    
                                      Thanh Ngưu Đồng Tử giáng trần gian,
                                      Mừng các thiên phong giữa đạo tràng;
                                      Nghiêm lễ kính Thầy lâm Điện Ngọc,
                                      Thương trần Thầy mới hạ phàm gian.
Triều thăng.
THI
                                      Bạch thủy mát lòng hỡi các con,
                                      Tình Thầy nghĩa đạo gắng lo tròn;
                                      Thầy lâm Điển Nội con thành kính,
                                      Thầy chỉ Pháp Mầu ráng liệu toan.
                                      Các con đảnh lễ kính mừng Thầy,
                                      Thượng Tổ truyền ban hiệp đó đây;
                                      Đồng đạo thiên phong con vững chí,
                                      Pháp Mầu rèn luyện đến Đài Mây.
                                      Hồng lạc ban ân trẻ thế trần,
                                      Giáng lâm Quân lệnh sắc Thiên Ân;
                                      Thượng Tòa Bạch Ngọc con hồi vị,
                                      Tổ đức minh khai chưởng Đại Đồng.
                                      Giáng thế ban ân đoàn hậu tấn,
                                      Tu hành con nguyện chữ thi công;
                                      Công trình, công quả, với công phu,
                                      Gìn giữ tròn xong diệt hận thù.
                                      Bước Đạo, biết lo đường giải thoát,
                                      Ngày mai đắc ngộ được nhàn du.

                                          THI
                                      Miễn lễ Chư Tiên Phật Thánh Thần,
                                      Tọa thiền nghe rõ mấy lời phân;
                                      Các con an tọa nghe Thầy dạy,
                                      Đường đạo tu hành luyện Pháp Thân.
                                            HỰU
                                      Pháp thân Tứ Đại khổ ngân trần,
                                      Muốn thoát nhờ con đủ Khí Thần;
                                      Tinh hiệp Khí hòa Thần tụ đỉnh,
                                      Xuất du đảnh thượng đến Đài Lân.
                                      Đài Lân an lạc cảnh nhàn du,
                                      Con quyết lo tu chẳng oán thù;
                                      Người đạo gìn lòng tâm thiết thật,
                                      Chữ hành chánh đạo ráng công phu.
                                      Công phu, công quả với công trình,
                                      Con có lòng thành dạ kỉnh tin;
                                      Thầy xót lòng đau vì trẻ dại,
                                      Cuộc đời nhân thế lắm nghiêng chinh.
                                      Nghiêng chinh danh lợi bởi tình tiền,
                                      Cuộc sống chưa rồi thân chẳng yên.
                                      Muốn đạt pháp mầu xa Tứ Khổ;
                                      Thì con phải luyện, phải tu hiền.
                                      THI
                                      Con tu không luyện sao thành Đạo,
                                      Muốn đắc trở về chốn Điện Tiên;
                                      Con phải nhứt tâm hành chánh pháp,
                                      Tất nhiên con sẽ ứng Hoa Liên.
                                      Hoa Liên nương gót đở con về,
                                      Trần nghiệp không còn, trẻ chẳng mê;
                                      Danh lợi xa lợi tầm chánh giác,
                                      Như Lai Bạch Ngọc được yên ngồi.
                                    THI BÀI
                                          Giờ trưa Thầy cỡi Thanh Ngưu,
                                  Xuống trần dạy bảo con tu cho thành.
                                      Nhìn các con giờ lành yên trụ,
                                      Ngồi nơi đây tĩnh trụ khai thông;
                                          Tam Huê Tụ Đỉnh cho đồng,
                                  Sen vàng nở rộ ở trong Kim Đài.
                                      Nhìn các con trong ngoài yên lặng,
                                      Nghe những lời Thầy dặn thiết tha;
                                          Thân con bảy quỷ, tam ma,
                                  Làm sao diệt hết mới là Phật Tiên.
                                      Con nuôi chứa buồn phiền chồng chất,
                                      Còn tạo gây đánh mất linh hồn;
                                          Con hiền có trí dại khôn,
                                  Trí khôn con phải hằng ôn thường ngày.
                                      Con lẳng lặng nghe bài Thầy dặn,
                                      Việc tu hành trĩu nặng lòng sầu;
                                          Tấm thân trần khổ vì đâu,
                                  Vì tình, vì nghĩa, vì câu hận thù.
                                      Con đã thốt rằng tu tạo phước,
                                      Thì cuộc đời con được yên chưa;
                                          Bao nhiêu chuyện bị lọc lừa,
                                  Khảo nhồi lúc nắng, lúc mưa khổ nàn.
                                      Con nhìn thấy Đạo Vàng nghiêng ngửa,
                                      Cảnh khảo nhồi thường bữa con ơi!
                                          Khuyên con tỉnh ngộ thức thời,
                                  Tùy theo thế sự của đời mà tu.
                                      Con công quả mặc dù to lớn,
                                      Nhưng công phu là hướng qui về;
                                          Con trần phá được rào mê,
                                  Không còn nghiệp chướng nặng nề trong thân.
                                      Bước đường tu phân vân nhiều việc,
                                      Nào gia đình thương tiếc nặng lo;
                                          Đạo nhà còn lắm so đo,
                                  Chữ tu biết phải dặn dò sao đây.
                                      Con ngồi lặng nghe Thầy giảng Đạo,
                                      Việc đạo đời cơm áo thế gian;
                                          Thương con nhiều lúc cơ hàn,
                                  Ưu sầu con nguyện, con than với Thầy.
                                      Cơ Huỳnh Đạo chuyển xoay Thầy mở,
                                      Lũ Ma Vương cũng nhớ quay đường;
                                          Nhiều khi khảo thí đoạn trường,
                                  Làm con tan nát trên đường tu chơn.
                                      Khuyên con chớ tủi hờn chi nữa,
                                      Ráng mà tu mà sửa tâm mình;
                                          Bởi vì chữ nhục, chữ vinh,
                                  Nên con chịu bước gập gình khổ đau.
                                      Ban dược thủy con nào được hưởng,
                                      Để mát lòng vui  sướng Đạo Tâm;
                                          Lời thơ Thầy dạy thâm trầm,
                                  Con về suy nghĩ trong tâm hằng ngày.
                                      Lỡ mang kiếp làm trai nhân thế,
                                      Sống cuộc đời bồng bế gian nan;
                                          Gìn tròn ba chữ Tam Cang,
                                  Gia đình xã hội cho an mới mầu.
                                      Tu đoạn nghiệp, đoạn sầu, đoạn khổ,
                                      Tu không còn lệ đỗ tràn sa;
                                          Tu về nơi gốc Phật Đà,
                                  Pháp Mầu lo luyện Liên Hoa sáng ngời.
                                      Bởi thân con vì đời, vì đạo,
                                      Nên nhiều khi tấm áo không lành;
                                          Sự đời lo đấu, lo tranh,
                                  Đạo mầu lo quẩn, lo quanh chưa rồi.
                                      Thầy hỏi con khi ngồi tịnh thủ,
                                      Ai là người làm chủ cho con;
                                          Cái Tâm nó méo, nó tròn,
                                  Nó đau, nó bịnh mỏi mòn biết bao.
                                      Con hỏi Thầy làm sao cho được,
                                      Thầy dạy rằng mưu chước thế này;
                                          Lúc nào bị động thì gây,
                                  Lúc nào con gặp mặt Thầy hân hoan.
                                      Sống trong kiếp nghèo hàn nhân thế,
                                      Xác thân này là thể trần ai;
                                          Muốn tu đắc được Như Lai,
                                  Như Lai đắc đạo hỏi ai trên đời ?
                                      Đức Bổn Sư là người quyền thế,
                                      Chọn làm Vua là để uy quyền;
                                          Nhưng người đắc Phật cao nhiên,
                                  Là do Tâm Ý trọn duyên muôn đời.
                                      Làm được vậy con ơi mới quý!
                                      Danh tánh tài giá trị bao nhiêu;
                                          Thương con Cha dạy đôi điều,
                                  Ngẹn ngào Cha thốt rất nhiều mấy câu.
                                      Cha là Thầy con đâu có biết,
                                      Mà Thầy Cha chi tiết dạy rành;
                                          Cha là vì cả chúng sanh,
                                  Thầy là dắt đạo tu hành chúng con.
                                      Thầy dạy dỗ ráng bòn công quả,
                                      Dầu gian nan con khá vững lòng;
                                          Biết rằng tất cả là Không,
                                  Thì con đừng có ngóng trông đợi chờ.
                                      Không mà Có trong giờ trong khắc,
                                      Có mà không còn mất con tường;
                                          Giờ trưa con thấp Tâm Hương,
                                  Thầy ơi! giáng thế tình thương phân bày.
                                      Cơ Huỳnh Đạo sặc soài nghiêng ngữa,
                                      Các con cần biết sửa làm sao;
                                          Thầy ơi con quá chạnh đau,
                                  Con ơi! Thầy quá khổ lao tâm hồn.
                                          Con có trí dại khôn lo liệu,
                                          Mọi việc gì thông hiểu từ đây;
                                                Thầy đi gió, Thầy cỡi mây,
                                  Non bồng nước nhược Trời Tây nhẹ nhàng.
                                      Nhìn các con tọa an tâm tịnh,
                                      Nhưng cõi lòng bịn rịn thiết tha;
                                          Xin Thầy dùng phép gọi là,
                                  Cứu con thoát cảnh Ái Hà khổ lao.
                                      Thầy cũng thấy đớn đau thân xác,
                                      Thầy cũng vui như hạt sương rơi;
                                          Nhìn con mỗi đứa trong đời,
                                  Đứa nào cũng được tuyệt vời tâm tu.
                                      Ngày thanh vắng cần cù nghe Đạo,
                                      Tu dầu cho khảo đảo đừng than;
                                          Chữ Tu cho được vững vàng,
                                  Kim Thân Xá Lợi hoàn toàn hiển thân.
                                      Thầy khuyên con trong trần gìn dạ,
                                      Định Pháp Mầu hiển hóa Thần Thông;
                                          Con ơi! Nhớ được Lục Thông,
                                  Giữ gìn sáu cửa cho tâm con thành.
                                      Thương các con Thầy dành Huệ Điển,
                                      Ban các con trọn nguyện giờ nay;
                                          Cam lồ Thầy rưới trong ngoài,
                                  Cho con mát mẻ đường dài ráng tu.
                                      Giữa giờ trưa Thầy ru, Thầy dạy,
                                      Con tu rồi nhân ái tròn vuông;
                                          Trần gian đừng gợn nỗi buồn,
                                  Con ơi! có tích, có tuồng con xem.
                                      Thầy nghẹn ngào lời đem chỉ dạy,
                                      Khuyên các con bác ái đại đồng;
                                          Nhơn hòa Thiên định là xong,
                                  Nhơn hòa đạo đức thành công con à!
                                      Trong mỗi tháng nghe qua Thầy phán,
                                      Thầy khen con xứng đáng bền tâm;
                                          Dù cho cơ đạo thăng trầm,
                                  Quyết tu giải thoát không lầm con ơi!
                                      Ngày kỷ niệm con thì còn nhớ,
                                      Ơn nghĩa Thầy nâng đở dạy khuyên;
                                          Xa rời bến tục về Tiên,
                                  Xa nơi cõi tạm bình yên Niết Bàn.
                                      Con nghe rõ tiếng đàn Thầy khảy,
                                      Những vần thơ ưu ái mặn nồng;
                                          Trần ai Tứ Đại là Không,
                                  Không rồi hoàn ỏ trong Pháp Mầu.
                                      Con nguyện pháp qua cầu bác ái,
                                      Thoát bờ mê  chướng ngại không còn;
                                          Nặng nề vì tại do con,
                                  Xác thân nó phải hao mòn khổ lao.
                                      Trong cuộc sống làm sao yên ổn,
                                      Trong sự đời hao tốn con ơi!
                                          Khuyên con đừng có xa rời,
                                  Ráng tu Đạo Pháp về Ngôi của mình.
                                      Con muốn bạch Huyền Linh Thầy dạy
                                      Pháp siêu mầu trọng đại là đâu
                                          Con ơi Tam Bửu đi đầu,
                                  Tinh Thần với Khí vòng cầu hợp chung.
                                      Tinh Khí Thần đại hùng xoay chuyển,
                                      Thì con thường luận điểm quang minh;
                                          Xác thân nặng nợ thế tình,
                                  Mỏi mòn lao nhọc nên mình không an.
                                      Thầy dạy con buộc ràng sáu quỷ,
                                      Diệt Tam Ma thọ ý mới thành;
                                          Thất tình chướng ngại nó sanh,
                                  Làm cho Tâm trẻ không thành Phật Tiên.
                                      Đạo pháp đắc Hoa Liên nương gót,
                                      Hiển Thần Thông con đoạt Đài Ngôi;
                                          Khi con đi đứng nằm ngồi,
                                  Hào quang tỏa sáng khắp người Châu Thân.
                                      Con khai được Ngươn Thần, Ngươn Khiếu,
                                      Thì việc gì cũng hiểu con ơi;
                                          Thế gian vì nặng chữ đời,
                                  Mà còn phải chịu rã rời trần ai.
                                      Nghe Đạo Pháp của Thầy chỉ dẫn,
                                      Xưa con tường Tôn Tẫn Bàng Quyên;
                                          Người tu chí quyết vẹn nguyền,
                                  Còn người cản trở làm riêng cho mình.
                                      Sự tích ấy con nhìn thì rõ,
                                      Hiện bây giờ cũng có Bàng Quyên;
                                          Các con tu Phật, tu Tiên,
                                  Ráng tu cho vững mối giềng từ nay.
                                      Con muốn trả một bài Đạo Pháp,
                                      Để coi Thầy đối đáp ra sao;
                                          Đời con còn bị bốn rào,
                                  Tuy rằng Đạo Pháp con cao mặc dầu.
                                      Nhưng rào cản ngõ hầu còn đó,
                                      Tứ Đại này hỏi có tốt không ?
                                          Ốm đau bịnh hoạn chất chồng,
                                  Chữ Sanh, chữ Tứ đau lòng nghe con.
                                      Nên muốn hỏi đời con như thế,
                                      Quyết  tìm về Ngọc Đế Chí Tôn;
                                          Xác thân phải bị dập dồn,
                                  Bao nhiêu sự khảo bảo tồn được chăng?
                                      Thầy mới dạy con rằng tịnh thủ,
                                      Tịnh Hư Vô gom đủ Thần Quang;
                                          Để nghe tiếng nói rõ ràng,
                                  Sống đây kiếp tạm trần hoàn ra chi.
                                      Ngày hết kiếp triều nghi trổi gót,
                                      Đó là ngày con đoạt Pháp Thân;
                                          Ngôi xưa Bạch Ngọc con gần,
                                  Tu hành đắc đạo Kim Thân rạng ngời.
                                      Giọt Cam Lồ Thầy thời chan rưới,
                                      Cho mát lòng thế giới ngày nay;
                                          Giọt mưa đổ  ở bên ngoài,
                                  Các con nam nữ gái trai trong đàn.
                                      Ngồi có lớp, có hàng nghiêm chỉnh,
                                      Nghe lời Thầy, Tâm định cho y;
                                          Định rồi mới thấy huyền vi,
                                  Định rồi mới biết trường thi khai trường.
                                      Giọt Cam Lồ tình thương chan rưới,
                                      Con chịu điều cùng với hưởng chung;
                                          Thầy thương con trẻ cúc cung,
                                  Mừng ngày Đại Lễ hiệp cùng về đây.
                                      Để nghe tiếng của Thầy dạy bảo,
                                      Tu là cầu cho khảo nghe con;
                                          Khảo nhiều thì sớm về non,
                                  Khảo nhiều thì đến Đài Son mấy hồi.
                                      Con là kiếp luân hồi trần thế,
                                      Trả kiếp này, rồi kế kiếp sau;
                                          Bây giờ giải thoát cho mau,
                                  Phép Mầu Thầy dạy trước sau con tường.
                                      Muốn đổi kiếp lo lường tịnh thủ,
                                      Hiệp cho Đồng Tam Bửu con ơi;
                                          Tam Thanh, Tam Bửu rạng ngời,
                                  Tam Tài, hiện hóa vị ngôi trở về.
                                      Con nào muốn tiêu đề Thầy dặn,
                                      Điểm danh con cho đặng vui lòng;
                                          Biết rằng con lắng nghe thông,
                                  Ngoài trong con hiểu với lòng thiết tha.
                                      Bài Thầy ký bút qua nét ngọc,
                                      Viết cho con ráng học từ đây;
                                          Huệ Linh Thầy chấm đủ đầy,
                                  Cho con mỗi đứa về đây mừng Thầy.
                                      Tâm mát mẻ đủ đầy Linh Điển,
                                      Đạo Vàng in Cơ Tuyển Qui Nguyên;
                                          Thương con lèo lái Nhã Thuyền,
                                  Lúc thì sóng gió, lúc yên vào bờ.
                                      Nhìn các con bé thơ trần thế,
                                      Biết tu hành huynh đệ thương yêu;
                                          Thầy là Thượng Tổ Đài Siêu,
                                  Ngự Cung Đẩu Xuất dạy điều huyền cơ.
                                      Thương các con đồ thơ Thầy vẽ,
                                      Để con tường mọi lẽ thông minh;
                                          Biết tu là phải trọn tin,
                                  Biết tu là quyết hy sinh kiếp này.
                                      Thầy giảng chung con đây nghe học,
                                      Học cho tường, rồi đọc cho thông;
                                          Con ơi! kinh sách chất chồng,
                                  Hỏi con có thuộc hay không điều nào ?
                                      Điều thứ nhất còn xao, còn lãng,
                                      Điều thứ hai bản ngã chưa thông;
                                          Thứ ba cũng tệ xuôi dòng,
                                  Ba điều nhìn lại Chữ Không đứng đầu.
                                      Nghe Thầy nói Đạo Mầu vui vẻ,
                                      Mỗi con đồng chia sẽ lẫn nhau;
                                          Con nghèo nhờ có con giàu,
                                  Con đau nhờ thuốc lẽ nào quên ơn.
                                      Nhờ Thầy hay, thuốc hườn rất quí,
                                      Nhờ Tâm Linh con nghĩ về Thầy;
                                          Hiệp đồng tất cả nhau đây,
                                  Lo tu luyện pháp đủ đầy nghe con.
                                      Pháp Tam Thanh vuông tròn khai khiếu,
                                      Động rồi con thông hiểu vận hành;
                                          Động rồi con tịnh cho nhanh,
                                  Đó là tịnh định mới thành pháp môn.
                                      Khai Ngươn Khiếu bảo tồn Huệ Giác,
                                      Tĩnh Thần Quang mới đạt Kim Thân;
                                          Con ơi! Mang một xác trần,
                                  Luyện mài, mài luyện cho cần mới nên.
                                      Pháp Tam Thiên không quên Chơn Khí,
                                      Con phải gìn, cao quí lời Thầy;
                                          Thầy truyền Đạo Pháp tại đây,
                                  Hồng Quân Thượng Tổ danh Thầy còn bia.
                                      Sợ các con có chìa không khóa,
                                      Sợ các con vấp ngã vì đời;
                                          Vấp thì nhiều lắm con ơi!
                                  Ngã thì không thiếu chiều mơi mấy người.
                                      Mấy người được tốt tươi Đạo Quả,
                                      Đắc Kim Thân cao cả về Thầy;
                                          Học nhiều hiểu ít là đây,
                                  Tại con chớ chẳng tại Thầy nghe con.
                                      Tại cuộc thế méo tròn ưu khuyết,
                                      Tại tuồng đời nhiều việc khó khăn;
                                          Tại gia con cũng bị căng,
                                  Nợ chồng, nợ vợ, nợ rằng cháu con.
                                      Nên ngăn cách không tròn Đạo Pháp,
                                      Ngồi luyện tu không lập Tâm Minh;
                                          Nhiều khi chịu cảnh khổ hình,
                                  Tấm lòng buồn bực lòng mình khó phân.
                                      Thầy an ủi con trần tỉnh thức,
                                      Đừng buồn chi khổ cực nghe con;
                                          Thầy còn Huyền Diệu Ngôi Son,
                                  Thầy lìa pháp luật thì con chớ phiền.
                                      Thầy chỉ dạy giáo truyền chơn lý,
                                      Biết tu rồi gắng chí gắng tâm;
                                          Đạo Huỳnh không phải mê lầm,
                                  Đạo là trí thức ở trong con hiền.
                                      Con trí thức biết quyền, biết luật,
                                      Biết pháp mầu, biết thức, biết mê;
                                          Biết phân việc chánh, việc hề,
                                  Biết tường chơn giả mới về ngôi xưa.
                                      Thầy tạm dứt cơn mưa vắng hột,
                                      Sợ các con còn dốt chưa thông;
                                          Muốn con mở khiếu đại đồng,
                                  Đạo nào cũng dạy sạch trong tu hiền.
                                      Mười lời khuyên gieo truyền ngày trước,
                                      Mà ngày nay có được gì đâu;
                                          Các con còn mãi hận sầu,
                                  Quên tu, quên niệm sáu câu cho tròn.
                                      Thầy khuyên dạy các con Hành Pháp,
                                      Thầy hỏi con có đáp lòng Thầy;
                                          Đáp lòng thì nguyện từ đây,
                                  Quyết tu giải thoát về Thầy mà thôi.
                                      Cung Đẩu Xuất vị ngôi cao diệu,
                                      Thầy mở con huyền khiếu khai thông;
                                          Thầy là Chơn Giác Đại Đồng,
                                  Thầy đây là một bóng hồng trong mơ.
                                      Hồng Quân Thượng huyền cơ chuyển giáo,
                                      Thượng Tổ ban Huỳnh Đạo hoẳng khai;
                                          Các con là phận nam tài,
                                  Lòng đừng có ý sạc xài điều chi.
                                      Thôi Thầy giã con thì ở lại,
                                      Chốn trần gian con phải hết lòng;
                                          Tu là tìm một chữ Không,
                                  Thế mà con chẳng biết lòng Thầy đâu.
                                      Không là con không sầu, không khổ,
                                      Không buồn đau, không chỗ tỵ hèm;
                                          Không rồi tất cả mới êm,
                                  Không rồi tất cả êm đềm đó con.
                                      Chữ Không là Tâm con mới đạt,
                                      Chữ Không là Y Bát mới thành;
                                          Con ơi Y Bát đành rành,
                                  Nhưng mà Tâm trẻ mãi sanh hận thù.
                                      Thì Y Bát mặc dù tốt đẹp,
                                      Nhưng nó trong ngõ hẹp mà thôi;
                                          Khuyên con ngọc ráng trau dồi,
                                  Tu thì con ráng đắp bồi đường đi.
                                      Đi cho đến Cung Di Thượng Cõi,
                                      Chốn Thượng Thiên thoát khỏi mê đồ;
                                          Mấy lời Thầy dạy điểm tô,
                                  Con ơi học Đạo Hư Vô cho thành.
                                      Giã con trẻ, Thầy dành ân huệ,
                                      Con đừng sầu, đừng trễ nghe con!
                                          Ngày nào về Chốn Cung Son,
                                  Thầy truyền đầy đủ cho con diệu huyền.
                                      Còn hiện tại nghiệp duyên con nặng,
                                      Dầu cho con cố gắng không thành;
                                          Chỉ Thầy dạy chỗ cao thanh,
                                  Chữ Tâm nhất vạn thành sử chi.
                                      Tâm con đắc huyền vi soi thấu,
                                      Tâm con thành là dấu đường xưa;
                                          Tâm con chứng đắc Đại Thừa,
                                  Thì Tâm con thoát cơn mưa nặng nề.
                                      Con có hỏi bài phê Thầy phán,
                                      Chữ Tâm là tỏ rạng từ nay;
                                          Tâm bằng thì Ý không phai,
                                  Ý bằng Tâm được tương lai trường tồn.
                                      Dứt lời dạy con khôn  mát mẻ,
                                      Con tối tăm vui vẻ chi đâu;
                                          Sao không điểm dạy từng câu,
                                  Cho con học hỏi cạn sâu con tường.
                                      Sự sống thác trên đường trần hạ,
                                      Con muốn rằng hỏi cả Đài Linh;
                                          Hỏi rằng Thầy rất cao minh,
                                  Xin Thầy chỉ chỗ Ngọc Kinh nơi nào.
                                      Thầy chỉ con đằng sau, đắng trước,
                                      Chỉ cho con ba bước tới nơi;
                                          Nam rồi, Bắc đó con ơi!
                                  Đông Tây rốt lại là Trời mà thôi.
                                      Sống thoát kiếp luân hồi mới khỏe,
                                      Nhìn các con mạnh mẽ Thầy mừng;
                                          Việc nào con cũng thừa vâng,
                                  Ẩn yên học đạo tu thân con à!
                                      Tinh Quang Điển Thầy đà chiếu diệu,
                                      Để cho con mở khiếu khai thông;
                                          Học chi Thầy cứ lòng vòng,
                                  Làm sao con biết Lục Thông chỗ nào.
                                      Khi con ốm con đau con bịnh,
                                      Mới tận tường nguyệt chính là đâu;
                                          Bây giờ Cha dạy từng câu,
                                  Con vui thì học buồn đâu có tìm.
                                      Giã các con Đàn Tiền mát mẻ,
                                      Nước Cam Lồ Thầy sẽ rưới chan;
                                          Cho con hưởng chút Điển Quang,
                                  Cam Lồ phân rải cho đoàn hiếu nhi.
                                      Đoàn hậu tấn tâm ghi dạ nhớ,
                                      Thương ơn Thầy không lỡ bỏ qua;
                                          Cam Lồ Thầy tẩm Ma Ha,
                                    Cho con mát mẻ về gia tu hành.  
                          
                                TRƯỜNG THIÊN
                                          Giã con nam nữ lời lành,
                                  Văn thơ Thầy chạnh điểm danh đừng buồn.
                                          Tịnh lòng Thầy điểm hồi chuông,
                                  Chấm bài từng đứa lớp tuồng ra sao.
                                          Mấy giờ Thầy đã hát rao,
                                  Để con tỉnh thức cùng nhau tu hiền.
                                 THI
                                      Trung Ương Bửu Điển ánh từ quang,
                                      Thượng Tổ Chơn Quân hiển đạo tràng;
                                      Hồng Lạc con thơ gìn Đạo Pháp,
                                      Quân Ân trau luyện tỏa hào quang.

                                 NGÂM
                                          Giã con ở lại trần gian,
                                  Trong ban cai quản sửa sang cho rồi.
                                          Con nào phận sự buông trôi,
                               Ráng lo, ráng liệu con ôi cho thành.

                                          Giã con Thầy hiện mây lành,
                              Ngày mai Thầy chuyển bút lành ban ơn.

Triều thăng.


        THI
                                      Linh Quang Phật Địa giáng đàn Tiên,
                                      Ngọc lặng nghe qua thấy phát ghiền;
                                      Đạo Pháp Thầy phân câu Chánh Giáo,
                                      Hồng Quân Thượng Tổ trở Đài Liên.
                                      Phật Địa vội vàng để tá linh,
                                      Nghe qua bạch thủy cũng thương tình;
                                      Gửi con mỗi đứa nhiều mát mẻ,
                                      Đạo Pháp từ đây ráng giữ gìn.
                                      Thiên Phong Huỳnh Đạo hãy nghe Cha,
                                      Từ trẻ nay con tuổi đã già;
                                      Chí quyết theo Thầy lo đạo đức,
                                      Biết tu giải thoát đến Liên Toà.
                                      Cha ban Dược Thủy các con hiền,
                                      Hãy hưởng cho lòng được tịnh yên;
                                      Mặc thế đưa linh cho thế dạ,
                                      Đời mê si đắm cõi ưu phiền.
                                      Đạo là rực sáng ánh nhiên đăng,
                                      Tỏa rạng huyền vi chưởng đạo hằng;
                                      Nhất nhất con thành tâm nhứt bộ,
                                      Chuyển thân, chuyển pháp, chuyển linh nhiên .
                                      Cha đến nhắc con mọi việc trần,
                                      Việc đời, lẽ đạo gắng ân cần;
                                      Làm tròn trách nhiệm cho Thầy Mẹ,
                                      Thì để trở về đắc Pháp Thân.
                                      Cõi thế không màng chi hỡi trẻ,
                                      Tử sanh lão bệnh nợ nần thân;
                                      Thôi ráng từ đây mau giải thoát,
                                      Non Tiên Bạch Ngọc bước chơn lành.
                                      Con hỏi Cha rằng chuyện thế gian,
                                      Đạo Thầy sao gặp lắm đa đoan;
                                      Chưa xong, chưa định điều chi cả,
                                      Là bởi khảo nhồi cảnh thế gian.
                                      Khuyên đó người tu đừng chán nãn,
                                      Cái Tâm là Phật phải cho an;
                                          An lòng thì được hưởng nhờ,
                                  Đừng nên xáo trộn thời giờ khó khăn.
        THI BÀI
                                          Các con là đại nguyên căn,
                                  Phải cần sáng suốt tầm phăng nguyên tường.
                                          Quỳ đi Cha thắp nén hương,
                                  Để con chờ đợi trên đường hoằng khai.
                                          Hỏi con dù gái hay trai,
                                  Con nào cũng được phước rày Thầy ban.
                                          Con quỳ có nhọc đừng than,
                                  Cho thân nó tập cho an tinh thần.
                                          Cha đây đôi tiếng, đôi vần,
                                  Gọi con là gọi lòng sân con hiền.
                                          Thôi sân thì nó buồn phiền ,
                                  Thôi thì mát mẻ tịnh thiền đi con.
                                          Việc tu, việc méo, việc tròn,
                                  Việc đời cũng vậy mà con có tường.
                                          Giờ này nghi ngút mùi hương,
                                  Tôn Sư hồi gót về Phương Tây Đài.
                                          Linh Quang cũng vội một bài,
                                  Kiếu từ Thiên Chức vội quày Chơn Không.
Thăng.
Hết.